về-việc-viết #3: thử thách Viết Tiếp Sức
một trong những "thiết kế đời sống" quan trọng của mình để viết đều
chào mọi người, tuần này của mọi người ổn chứ?
chúng mình đã bước vào tuần đầu của tháng 3 — và mình có một giả thuyết: tháng 3 là thời điểm tuyệt vời để bắt đầu một hành trình mới — khi chúng mình (chắc là) đã qua 21 ngày kể từ lần cuối ăn bánh chưng và bắt đầu tăng tốc cho những chỉ số theo hàng quý.
bạn nghĩ như thế nào về việc khởi đầu hành trình viết (mới. hoặc là tiếp) — bằng cách tham gia một thử thách viết?
cho đến thời điểm hiện tại, mình đã từng tham gia cơ số thử thách viết khác nhau:
thử thách viết dở và đều trong 30 ngày — mỗi ngày một bài — trong khuôn khổ khóa học Writing On The Net của MỞ.
thử thách viết đều và hay trong 12 tuần — mỗi tuần một bài — (x 2 lần!) — trong khuôn khổ cộng đồng alumni của MỞ
thử thách viết đến ch*t trong 30 tuần — mỗi tuần một bài — với khởi xướng là anh Trần Việt Hà (Cá).
mình cũng đã thử khởi xướng một thử thách, với sự hỗ trợ tuyệt vời từ người em đá quý
gọi là:thử thách viết tiếp sức trong 8 tuần — mỗi tuần một bài — trong khuôn khổ cộng đồng alumni của MỞ
để mô tả ngắn về thử thách:
viết tiếp sức là một thử thách viết 18 tuần — mỗi tuần 1 bài cho phép:
Người Viết được có môi trường để viết cùng nhau
Người Viết được thách thức bản thân với một phần cược mà bạn sẽ MẤT (thay vì được :D)
Người không thích viết hoặc người viết cần được nghỉ ngơi vẫn có thể là một phần của cộng đồng thông quan một hoạt động chung gọi là “Tiếp sức”
Tiếp sức là hoạt động cổ vũ những người viết còn lại trong cộng đồng — không giới hạn hình thức, ví dụ: comment, like, restack, thảo luận về bài viết, gửi bánh/ nước động viên…
sau hai mùa viết tiếp sức, mình đã quyết định bắt đầu mùa thứ 3 — từ 8 tuần lên thành 18 tuần. :>
việc tham gia các thử thách cũng giúp mình viết đều được 51 tuần + 30 ngày, với khoảng hơn 80 bài viết khác nhau vì mình sĩ diện, vì nhiều lý do khác nhau.
cũng nhờ đó, mình phát triển và củng cố hơn 3 niềm tin quan trọng về việc viết và khởi xướng cộng đồng viết:
🌿niềm tin một nhỏ: động lực bên trong (intrinsic motivation) không phải là duy nhất và tất cả.
mình lớn lên với rất nhiều niềm tin rằng — mình phải tự tìm kiếm động lực từ bên trong mình để duy trì niềm đam mê với mọi thứ.
“người muốn sẽ tìm cách, người không muốn sẽ tìm lý do” .
nhưng khi mình học sâu hơn về tâm lý, mình nhận ra là:
tại sao phải chọn giữa động lực bên trong và động lực bên ngoài — trong khi ta có thể (và nên có) có cả hai?
đặc biệt — với những hoạt động thuộc về duy trì thói quen — việc được tưởng thưởng và ghi nhận, được chịu phạt,… vốn là những thúc đẩy của môi trường đều vô cùng quan trọng để nhắc nhở chúng mình rằng — ê, ngoài đời sống công việc, đời sống gia đình, hình như cậu còn rất thích và muốn đời sống của một người viết.
🌿niềm tin hai nhỏ: viết đều không chỉ là bài toán của hệ thống, quy trình và thói quen, mà còn là của một đời sống.
mình từng viết ở về-việc-viết #1 về hệ thống và quy trình viết của mình:
nếu xem một bài viết là kết quả, quá trình thật sự đặt bút xuống viết - với mình - chỉ chiếm 20% thời gian quá trình.
30% thời gian - là hành trình tìm kiếm ý tưởng, tổng hợp và liên kết các chất liệu hỗ trợ ý tưởng.
và 50% thời gian còn lại - là hành trình mình tự cân đo lên xuống các câu hỏi "viết thế này đã đủ tốt chưa?", "viết thế này có đang quá phiến diện, một chiều hay không?"
hành trình này không chỉ là viết, hành trình này còn là học, ghi chú, tổng hợp, phản tư, và quan trọng hơn cả - là vượt lên nỗi sợ bị đánh giá của mình khi "mở cửa" não bộ và trái tim mình đến cho tất cả những người vô tình hay cố ý lướt qua.
nhưng rồi trải qua gần 52 tuần của việc viết, mình nhận ra rằng — để viết đều, không chỉ cần có một hệ thống ghi chú, những quy trình, những thói quen, mà còn cần ‘thiết kế đời sống’ quanh việc viết.
khi thiết kế đời sống hàng ngày (daily life design), mình sẽ bắt đầu với những câu hỏi như:
đâu là những khoảng thời gian trong ngày chưa được tối ưu?
đâu là những khoảng thời gian năng lượng và trí óc của mình phù hợp cho các hoạt động quan trọng?
ai hoặc điều gì sẽ hỗ trợ mình để đạt được những mục tiêu hàng ngày…
mình của trước khi nhận ra điều này:
mỗi bài viết như “rút hết tiền tiết kiệm” trong thẻ
mỗi lần ngồi vào viết như “vay mượn” thẻ tín dụng thời gian của những việc khác.
mình của sau khi nhận ra điều này:
mỗi bài viết là một lần “rút lãi” đã được tiết kiệm trong sổ
mỗi lần ngồi vào viết là “tiêu đúng” phần tín dụng thời gian của việc viết.
mà cụ thể là:
như trước, mình vẫn ghi chú các ý tưởng vào note trên Apple…
bây giờ — mình sẽ dành thời gian đi Grab mỗi ngày để suy nghĩ về các dòng note này, hoặc ghi thêm các note mới: mình có muốn viết về điều gì đã xảy ra không? mình viết điều này cho mình — cho bạn mình — hay là cho thế giới?
như trước, mình sẽ dành trọn chủ nhật để viết
bây giờ — mình thường dùng tối thứ 6 để ‘viết một mạch’ bản thảo. thứ 7 để chỉnh sửa. và chủ nhật để dọn dẹp nhà cửa, chuẩn bị nấu ăn cho tuần sau.
như trước, mình sẽ trò chuyện cùng những người bạn quên trời đất
bây giờ — mỗi khi “nhặt” được một ý tưởng hay ho trong các cuộc trò chuyện, mình sẽ cẩn thận hỏi luôn bạn có cho phép nếu một ngày mình viết về chủ đề này không?
quan trọng là — mình nhận ra là: mình thích đời sống của một người viết, và mình muốn tiếp tục thiết kế đời sống của mình để hỗ trợ việc viết tốt hơn — mỗi tuần — cùng với cộng đồng những người có cùng niềm tin.
🌿niềm tin ba nhỏ: một cộng đồng sẽ biến mất nếu thiếu vắng những hoạt động chung
khi viết những dòng này, mình vẫn tin một ngày nào đó, MỞ sẽ quay lại.
— trong lúc chờ đến ngày đó, một trong những thứ mình muốn làm là tiếp tục duy trì một số hoạt động nhỏ to trong cộng đồng toàn những người cool cool đáng iu này, bằng những giải pháp nhỏ xinh, hợp lý, vừa với sức mình và vẹn với điều mình muốn.
mình cũng nhận ra rằng — không phải ai trong cộng đồng MỞ cũng thích viết.
nhưng mọi người đều thích hóng, thích học, thích phản tư, và thích ủng hộ cho sự phát triển của nhau!
khi nghĩ về viết tiếp sức — suy nghĩ của mình là — ước gì có một thử thách mà những người không thích viết, hoặc muốn nghỉ ngơi một chút khỏi việc viết — cũng có thể tham gia và có những hoạt động chung.
viết tiếp sức mùa 1 và 2, cũng trộm vía, nhận về rất nhiều những lần tiếp sức cool cool đáng iu~
là những cốc nước từ Hungary đến Sài Gòn
là những lần feedback dài hơn cả bài viết :)
là những like, share, restack., hỏi thăm sức khỏe, chia sẻ nỗi lòng…
cách đây khoảng 2 tuần, mình đã nghĩ rất nhiều về việc có cần phải tiếp tục Viết Tiếp Sức 3 không, tại sao, và nếu vậy thì thế nào.
và mình nhận ra mình vẫn muốn làm thử thách này — đầu tiên, vì mình muốn tiếp tục viết, và hơn thế, tạo môi trường cho những người cũng thích viết được nuôi dưỡng những embe ‘baby writer’ trong tim mình. :>
so i’m doing it, even if one human is joining me. :>
iumoinguoi
TLDR của hôm nay:
1, để bắt đầu duy trì việc viết: đừng chỉ nghĩ về động lực bên trong, hãy cân nhắc thêm cả các yếu tố thúc đẩy động lực từ bên ngoài
2, để viết thật đều, hãy thử thiết kế đời sống của mình để hỗ trợ việc viết.
3, một cộng đồng sẽ biến mất nếu không có những hoạt động chung.
“về-việc-viết 3: thử thách Viết Tiếp Sức?” là 1,597 từ của tuần 51 viết đều và (tập tành) viết hay, bắt đầu từ 2024.
bài viết thuộc thử thách Viết Tiếp Sức từ #wotnalumni.
nếu bạn muốn đọc 33+ bài viết còn lại, các cháu ở Substack này, và cả ở đây: www.gowiththeflaws.com/nếu bạn đã đọc đến đây - cảm ơn bạn - và mình chúc bạn một ngày thật hiền :>
Aww đọc đến "babywriter" chị thấy yêu quá nè ^^ Vẫn nhiệt liệt ủng hộ VTS nha, nhờ thế mà chị mới duy trì được việc viết, dù vẫn thấy tội lỗi vì mình đang ở mức duy trì thôi chứ chưa đầu tư nhiều thời gian và năng lượng cho mỗi bài viết, và đọc bài của mọi người hơi ít.
Kudos Hương đã về đích và rất trân trọng công sức của ban tổ chức đã bỏ ra để có 2 mùa VTS thành công tốt đẹp ạ!
Một bài viết rất chạm và truyền cảm hứng để adapt cho life style viết đều.
Không biết có ai khác mà feedback dài hơn bài viết như a không =))